×
×

Sáu tháng qua, Ông Đạt đã thay ba người giúp việc

20 Triệu Cho Sự Kín Đáo

Chương 1: Sự Mở Đầu Lạnh Lẽo

Ông Đạt là một người đàn ông 65 tuổi, doanh nhân bất động sản đã về hưu. Ông sống cô độc trong căn biệt thự rộng lớn trị giá hàng chục tỷ đồng ở ngoại ô thành phố. Căn nhà lộng lẫy, nhưng không khí luôn lạnh lẽo, hệt như tính cách của chủ nhân nó. Ông Đạt khó tính, cầu toàn, và có một nỗi ám ảnh đặc biệt về sự kín đáo.

Sáu tháng qua, Ông Đạt đã thay ba người giúp việc. Người thì nói quá nhiều về đời tư của ông, người thì làm việc cẩu thả, người thì “mắt to hơn não”, luôn tò mò về những món đồ đắt tiền của ông.

Sáng thứ Bảy, cô Thu đến phỏng vấn. Cô 48 tuổi, dáng người hơi đậm, tóc buộc gọn gàng. Chiếc áo sơ mi trắng đã cũ nhưng sạch sẽ. So với các ứng viên trẻ tuổi, cô Thu không có vẻ ngoài sáng sủa hay bằng cấp cao, nhưng ánh mắt cô lại có một sự bình tĩnh và sắc sảo khác thường.

Ông Đạt mở đầu cuộc phỏng vấn một cách lạnh lùng: “Mức lương tôi trả là 8 triệu đồng, bao ăn ở. Cô có kinh nghiệm 20 năm làm việc nhà, vậy cô nghĩ sao về mức lương này?”

Cô Thu bình thản đáp: “Tôi nghĩ 8 triệu là mức lương phổ thông, thưa ông. Tôi hiểu.”

“Tốt,” Ông Đạt gật đầu, “Vậy chúng ta bắt đầu. Tôi muốn cô đi cùng tôi một vòng quanh nhà. Cô có 10 phút để quan sát.”

 

Chương 2: Cuộc Kiểm Tra Thầm Lặng

 

Ông Đạt dẫn Cô Thu đi một vòng quanh biệt thự. Ông không nói gì, chỉ quan sát phản ứng của cô.

Hành lang dài lát đá cẩm thạch Ý sáng bóng. Ông Đạt cố ý đặt một chiếc đồng hồ quả lắc lên tường hơi lệch khoảng 3 độ. Cô Thu đi qua, không nói một lời, nhưng khi quay lại, tay cô nhẹ nhàng đặt lên chiếc đồng hồ, sửa lại cho nó hoàn hảo thẳng hàng mà không cần phải hỏi ý ông chủ.

Ông Đạt hơi nhếch môi. Người giúp việc trước đây đã đi qua đó cả chục lần mà không hề nhận ra.

Họ bước vào phòng làm việc của ông. Căn phòng được sắp xếp hoàn hảo. Tuy nhiên, sau một kệ sách chất đầy tiểu thuyết kinh điển, có một két sắt được giấu kín, lộ ra một góc kim loại nhỏ dưới ánh đèn mờ.

Cô Thu chỉ liếc qua đó một cái, rồi tập trung nhìn vào chiếc bàn làm việc. Trên bàn, có một tập hồ sơ bị lật úp, và một chiếc lọ nhỏ đựng thuốc ngủ nằm lẫn giữa bút và giấy tờ. Bên cạnh đó là một chai rượu ngoại đắt tiền, bám một lớp bụi mỏng.

Ông Đạt dẫn cô ra khu vườn. “Cô có thấy gì đặc biệt không?”

Cô Thu nhìn vào khu vườn được cắt tỉa hoàn hảo, rồi chỉ vào một góc khuất, nơi có một cây hoa trà bị héo úa một nửa. “Cây hoa trà này bị tưới quá nhiều, rễ đã bị úng thối rồi. Cần thay đất và tỉa cành gấp.” Cô nói.

Chỉ 10 phút đi một vòng, Cô Thu không hề xuýt xoa về sự xa hoa của căn nhà. Cô chỉ tập trung vào những điểm bất thườngnhững thứ cần được chăm sóc.

 

Chương 3: Hai Câu Nói Chuyển Đổi Giá Trị

 

Họ trở lại phòng khách. Ông Đạt ngồi xuống chiếc ghế bành da, rót trà. Ông nhìn thẳng vào Cô Thu, vẻ mặt không cảm xúc.

“Cô Thu, cô đã thấy căn nhà. Cô đã thấy công việc. Tôi nhắc lại, 8 triệu đồng. Cô có muốn nói gì thêm không?”

Cô Thu ngồi thẳng lưng. Cô không bắt đầu bằng việc kể lể về gánh nặng gia đình hay kinh nghiệm nấu ăn. Cô đi thẳng vào vấn đề của Ông Đạt.

Cô nhìn vào chiếc bàn cà phê, nơi Ông Đạt vừa đặt lọ thuốc ngủ xuống. Cô nói, giọng điềm tĩnh, không chút khách sáo.

🌟 Câu 1: Quan sát Thể chất và Tinh thần

“Thưa ông, tôi thấy lọ thuốc ngủ của ông đã được kê thêm ba lần trong tháng này, nhưng chai rượu ngoại ông mua từ năm ngoái vẫn chưa được mở.”

Cả căn phòng bỗng chốc im lặng. Ông Đạt nín thở, chiếc tách trà dừng lại giữa không trung. Cô Thu không hỏi Ông có ngủ được không, cô chỉ nói ra một sự thật trần trụi mà ông đang phải đối mặt: sự cô đơn đã vượt qua khả năng thư giãn, đến mức phải dùng thuốc.

Ông Đạt là một người kín đáo, và việc cô Thu chỉ dựa vào một vật dụng nhỏ trên bàn để nhìn thấu nỗi khổ tâm của ông đã khiến ông kinh ngạc. Người giúp việc không cần dọn dẹp tâm hồn ông, nhưng họ cần phải nhận ra khi nào nó đang bị mục nát.

Ông Đạt cố lấy lại vẻ nghiêm nghị: “Cái đó không liên quan đến công việc của cô.”

Cô Thu gật đầu, chấp nhận. Cô biết mình đã có được sự chú ý của ông. Cô nhắm thẳng vào vấn đề thứ hai: sự an toàn và riêng tư của Ông Đạt, thứ mà ông ám ảnh. Cô đã nhìn thấy chiếc két sắt.

🌟 Câu 2: Đánh vào An toàn và Giá trị Riêng tư

“8 triệu là cho người dọn dẹp và nấu ăn. 20 triệu là cho người biết rằng chiếc két sắt sau giá sách kia không chỉ chứa tiền, mà còn chứa sự an toàn của ông, và biết khi nào nên nói, khi nào nên im lặng về những gì cô nhìn thấy.”

Cú đánh này là quyết định. Cô Thu không chỉ định giá công việc của mình mà còn định giá sự trung thành tuyệt đối và khả năng quản lý rủi ro cho cuộc sống cá nhân của Ông Đạt. Cô nói rằng, mức chênh lệch 12 triệu là chi phí cho việc mua lại sự tin cậy và kín đáo mà không một hợp đồng lao động nào có thể đảm bảo.

 

Chương 4: Quyết Định Giá Trị

 

Ông Đạt ngồi im, chiếc tách trà đã đặt xuống bàn. Ông nhìn cô Thu không chớp mắt, không phải với sự nghi ngờ, mà với sự đánh giá một cách sâu sắc.

Trong khoảnh khắc đó, ông không còn thấy một người giúp việc 48 tuổi nữa. Ông thấy một người quản gia tâm lý, một người bảo vệ với kinh nghiệm sống và khả năng quan sát vượt trội. Cô Thu đã chứng minh cô là người duy nhất trong số các ứng viên nhìn vào nhu cầu thực sự của ông, chứ không phải bề ngoài.

Ông Đạt thở dài một hơi dài, nụ cười hiếm hoi xuất hiện trên môi ông.

“Cô Thu…” Ông nói, giọng đã mềm mỏng hơn, “Cô là người thứ tư đến đây. Ba người trước chỉ nhìn vào tivi, vào tranh vẽ, và tò mò về xe hơi của tôi. Cô là người duy nhất nhìn vào tủ thuốc, nhìn vào cây hoa trà đang chết và nhìn ra chỗ tôi giấu tiền.”

Ông Đạt đứng dậy, chìa tay ra một cách trang trọng:

“Tôi đồng ý. Mức lương của cô là 20 triệu đồng. Nhưng cô Thu, hãy nhớ rõ, tôi không trả 20 triệu cho việc dọn dẹp. Tôi trả 20 triệu cho hai câu nói vừa rồi và sự im lặng đi kèm với nó.”

Cô Thu mỉm cười nhẹ nhàng, bắt tay ông một cách dứt khoát: “Ông Đạt sẽ không bao giờ phải thất vọng về giá trị mà ông đã trả. Và cây hoa trà sẽ sống lại vào tuần tới.”

Cô Thu không xin việc, cô định giá bản thân. Cô không bán sức lao động, cô bán sự thấu hiểu và lòng trung thành, thứ mà một người đàn ông giàu có và cô độc khao khát nhất.

Và đó là cách Cô Thu, người giúp việc 48 tuổi, tăng lương của mình từ 8 triệu lên 20 triệu chỉ bằng hai câu nói.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News