×
×

Anh đem về rửa sạch, định bụng sẽ dán tờ giấy “nhặt được xin trả lại” ở đầu ngõ.

Anh Tư chạy xe ôm hơn mười năm nay ở vùng ven thị trấn. Cuộc sống nghèo nhưng hiền lành, ai thuê gì làm nấy. Mỗi ngày, anh dậy từ tờ mờ sáng, chở khách đi khắp nơi, tối về lại lom khom vá chiếc xe cũ, miệng vẫn cười hiền:

“Có sức là còn có cơm ăn, cực mấy cũng chịu được.”

1. Nhặt được chiếc nhẫn

Một chiều mưa, khi đang dựng xe tránh bão, anh Tư nhìn thấy dưới mương nước đục ngầu có vật gì đó lấp lánh. Lội xuống vớt lên, hóa ra là một chiếc nhẫn cưới vàng khắc dòng chữ “H.❤️T. 2020”.

Anh đem về rửa sạch, định bụng sẽ dán tờ giấy “nhặt được xin trả lại” ở đầu ngõ. Nhưng tối hôm ấy, anh nghe tin trong xóm có đôi vợ chồng trẻ làm mất nhẫn cưới khi đi qua đoạn đường đó. Anh mừng rỡ, nghĩ:

“Chắc của họ rồi, trả lại cho yên lòng.”

Sáng hôm sau, anh đem nhẫn đến. Cô vợ vừa nhìn thấy đã reo lên:

“Đúng rồi, nhẫn của em đây!”
Anh Tư cười hiền:
“Tôi thấy dưới mương, may còn nguyên. Cô chú giữ kỹ, kẻo mất thì uổng lắm.”

Nhưng người chồng lại cau mày:

“Anh nhặt ở mương? Sao không mang ngay lên công an, lại giữ mấy ngày mới trả? Ai biết anh có làm trầy xước, mất giá không? Giờ nhẫn này hư rồi, anh phải bồi thường cho chúng tôi ít nhất 2 chỉ vàng.

Anh Tư chết sững:

“Trời đất ơi, tôi chỉ nhặt rồi mang trả… Sao lại đòi tôi tiền?”
Cô vợ bĩu môi:
“Nếu anh không đưa, tôi báo công an. Cái nhẫn cưới của người ta mà anh giữ mấy ngày, ai biết anh có ý gì?”

2. Bán xe trả nợ

Người trong xóm bàn ra tán vào, sợ chuyện ầm ĩ, anh Tư đành nuốt nước mắt, bán chiếc xe máy cũ – phương tiện duy nhất kiếm sống – để lấy tiền “bồi thường”.
Hôm đưa vàng cho đôi vợ chồng trẻ, anh chỉ nói:

“Cảm ơn cô chú, nhờ vậy tôi học thêm được bài học. Không phải ai cũng biết quý tấm lòng thật thà.”

Rồi anh lủi thủi ra về, lòng nặng như đá.

Từ đó, anh phải đi bộ mượn xe đạp cũ chở hàng thuê, chở rau, chở gạch. Người ta thấy thương nhưng chẳng ai giúp được gì nhiều.

3. Điều kỳ lạ sau 1 tuần

Một tuần sau, sáng sớm, cả xóm náo loạn: trước cổng nhà anh Tư chất đầy những thùng giấy, túi nylon, bao tải… toàn là nhẫn vàng, dây chuyền, lắc tay, cùng hàng chục tờ giấy viết tay ghi “GỬI LẠI ANH TƯ – NGƯỜI TỐT”.

Công an phường cũng phải xuống xác minh. Hóa ra, một phóng viên vô tình nghe chuyện của anh, đã đăng lên mạng với tiêu đề:

“Người xe ôm nghèo bị đòi bồi thường vì trả lại nhẫn cưới.”

Bài viết lan truyền mạnh. Nhiều người xúc động, tìm đến địa chỉ của anh, gửi tiền, vàng, nhẫn – không phải để “bồi thường”, mà để cảm ơn lòng lương thiện hiếm hoi giữa đời.

4. Cái kết khiến cả làng bàng hoàng

Chiều hôm ấy, vợ chồng người làm mất nhẫn tìm đến, mặt tái mét. Họ xin lỗi rối rít, nói chỉ vì sợ mất đồ mà nổi nóng. Anh Tư chỉ cười:

“Tôi không giận đâu. Tôi nghèo, nhưng lòng mình không nghèo.”

Anh mang toàn bộ vàng bạc người ta gửi đến, trừ lại một phần nhỏ sửa xe, rồi đem tặng cho quỹ học bổng của xã – giúp trẻ em nghèo đi học. Anh nói với phóng viên:

“Tôi trả lại nhẫn vì nghĩ người ta quý kỷ niệm. Giờ người ta trả lại tôi lòng tin. Cái đó còn quý hơn vàng.”


Tối đó, khi cả làng kéo đến xem cảnh tượng trước cổng nhà anh, ai cũng lặng đi. Dưới ánh đèn vàng vọt, anh Tư ngồi vá chiếc yên xe mới, miệng mỉm cười hiền như mọi ngày.

Trên đời, có những người nghèo tiền – nhưng giàu đến mức có thể khiến người khác tin vào điều tử tế.
Và đôi khi, cái được lớn nhất không phải là vàng, mà là niềm tin con người chưa mất nhau.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News