×
×

Cái giọng q;:u;:ê mù:;a ấy, con phải tập nói năng cho sang hơn!

1. Ước mơ đổi đời

Lan – cô gái hai mươi hai tuổi – sinh ra trong một gia đình nghèo ở vùng quê. Cha mẹ làm nông, quanh năm chân lấm tay bùn. Lan xinh đẹp, học hành giỏi, nhưng lúc nào cũng mặc cảm về cái nghèo bủa vây.

Ngày Lan quen Nam – con trai bà Hồng, chủ một công ty xây dựng lớn ở thành phố – mọi thứ như mở ra một cánh cửa khác. Nam đưa Lan về biệt thự rộng mênh mông, ánh đèn chùm sáng lấp lánh, gạch lát đá hoa cương sáng bóng. Lan đứng ngây người, lòng dấy lên khao khát: “Nếu được làm dâu nơi này, cuộc đời mình sẽ sang trang”.

2. Điều kiện cay nghiệt

Một buổi chiều, bà Hồng – mẹ Nam – gọi riêng Lan ra nói chuyện. Giọng bà sắc lạnh:
– Tôi biết hoàn cảnh nhà cô. Cha mẹ quê mùa, nghèo khó, vào nhà tôi chỉ làm người ta chê cười. Nếu cô muốn làm dâu biệt thự 10 tỷ này, trước hết phải dứt bỏ bố mẹ ruột.

Lan sững sờ, tim như thắt lại. Nhưng ánh mắt kiêu ngạo của bà Hồng, cộng với viễn cảnh được bước chân vào giới thượng lưu, khiến cô do dự. Sau nhiều đêm trằn trọc, Lan đưa ra quyết định tàn nhẫn: ngắt liên lạc với cha mẹ, không về quê nữa.

Ngày cưới, bà Hồng vui mừng ra mặt, còn cha mẹ Lan lặng lẽ ngồi một góc, nước mắt lăn dài. Họ không dám chen vào niềm vui của con, chỉ khẽ chúc: “Con sống hạnh phúc là được”. Nhưng Lan ngoảnh mặt đi, chẳng buồn đáp lại.

3. Những tháng ngày ngọt ngào giả tạo

Thời gian đầu, Lan sống trong nhung lụa. Quần áo hàng hiệu, xe sang, bạn bè ngưỡng mộ. Cô tự huyễn hoặc rằng mình đã lựa chọn đúng.

Nhưng dần dần, những vết nứt hiện ra. Bà Hồng kiểm soát mọi chi tiêu, thường xuyên soi mói:
– Con dâu nhà này phải biết giữ thể diện, ăn mặc thế kia sao xứng?
– Cái giọng quê mùa ấy, con phải tập nói năng cho sang hơn!

Lan nhiều lần ngậm ngùi trong phòng, nhớ cha mẹ, nhớ những bữa cơm giản dị dưới mái nhà tranh. Nhưng cô không dám gọi về, sợ bà Hồng nổi giận, sợ Nam thất vọng.

4. Bi kịch ập đến

Một ngày, công ty của Nam gặp biến cố, bị điều tra tài chính. Nam hoảng loạn, tiền bạc trong nhà hao hụt nhanh chóng. Những người từng tung hô, bạn bè giàu sang, lần lượt tránh xa.

Bà Hồng quay sang trút giận lên Lan:
– Nhà cô đúng là sao quả tạ! Từ ngày nó cưới cô, gia đình tôi lao đao.

Lan cắn răng chịu đựng, nhưng trong lòng như có lửa đốt. Biệt thự 10 tỷ giờ chỉ còn là chiếc vỏ bọc hào nhoáng đang mục ruỗng.

Đỉnh điểm là khi Nam bị tạm giữ để điều tra. Bà Hồng lo sợ, ngồi khóc nức nở, nhưng vẫn không cho Lan ra ngoài cầu cứu cha mẹ:
– Đừng để ai biết, mất mặt lắm!

Lan bỗng thấy trống rỗng. Cô nhớ da diết vòng tay ấm áp của mẹ, đôi bàn tay chai sạn của cha. Cô chợt nhận ra: mình đã đánh đổi tình thân để rồi mất tất cả.

5. Quay về cội nguồn

Không chịu nổi nữa, một đêm Lan lặng lẽ bắt xe về quê. Ngôi nhà tranh lụp xụp vẫn ở đó, cha mẹ đã già đi nhiều. Thấy con gái, mẹ òa khóc, cha chỉ lặng lẽ nắm tay con:
– Về được là tốt rồi, đừng nói gì cả. Nhà vẫn luôn là nơi chờ con.

Lan gục đầu vào vai cha, bật khóc nức nở như một đứa trẻ.

Những ngày sau, cô phụ cha mẹ làm đồng, ăn cơm rau muối, nhưng lòng thanh thản đến lạ. Lần đầu tiên sau bao năm, cô thấy mình thật sự được sống.

6. Cái kết khiến mẹ chồng tái mặt

Ít lâu sau, Nam được tại ngoại nhờ sự giúp đỡ… từ chính cha mẹ Lan. Dù nghèo, họ gom góp tiền, nhờ họ hàng giúp đỡ, để cứu lấy con rể – chỉ vì nghĩ đến hai đứa cháu nhỏ.

Khi bà Hồng biết sự thật, bà chết lặng. Người mà bà khinh rẻ, gọi là “quê mùa”, lại chính là ân nhân cứu gia đình bà khỏi sụp đổ.

Trong lần gặp mặt, bà rụt rè nói với cha mẹ Lan:
– Tôi… cảm ơn ông bà…

Cha Lan chỉ đáp nhẹ:
– Không cần cảm ơn. Chúng tôi làm vì con gái và các cháu thôi.

Còn Lan, nhìn mẹ chồng tái mặt, bỗng thấy cay đắng lẫn nhẹ nhõm. Cô hiểu rằng biệt thự 10 tỷ có thể sụp đổ, nhưng tình thân thì vĩnh viễn không thể đánh mất.

7. Lời tỉnh ngộ

Sau biến cố, Lan quyết định đưa cha mẹ về thành phố sống cùng, bất chấp sự khó chịu ban đầu của bà Hồng. Cô nói rõ ràng:
– Con có thể mất tất cả, nhưng không thể mất bố mẹ. Nếu mẹ không chấp nhận, con sẽ dắt các con ra đi.

Bà Hồng im lặng rất lâu. Cuối cùng, bà thở dài:
– Thôi thì… tùy các con.

Không còn vẻ ngạo mạn, bà chấp nhận sự thật.

Lan hiểu rằng: giàu sang, biệt thự, tiền bạc… tất cả chỉ là phù du. Thứ quý giá nhất trên đời, chỉ có gia đình và tình thân.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News