×
×

Vừa mới nhập học, chúng tôi hớn hở vì tìm được một căn phòng khá rộng cọc 10 triệu nhưng mấy hôm sau đã có người đến đu/ổi đi…

Vừa mới nhập học, chúng tôi hớn hở vì tìm được một căn phòng khá rộng, giá cả hợp lý. Chủ trọ tỏ ra nhiệt tình, đưa hợp đồng và yêu cầu đặt cọc luôn 3 tháng – tổng cộng 10 triệu rưỡi. Nghĩ mình “chắc ăn” và sợ mất phòng, chúng tôi gom góp hết tiền tiết kiệm, thêm ít vay mượn rồi đặt cọc.

Một tuần đầu, mọi thứ yên ổn. Nhưng đến ngày thứ tám, gọi cho “chủ trọ” thì điện thoại tắt máy. Chúng tôi bắt đầu lo lắng. Đỉnh điểm là sáng hôm sau, một người đàn ông trung niên đến, mặt lạnh lùng, xưng là chủ nhà thật.

– Các anh chị là ai? Ai cho các anh chị ở đây? – Ông gằn giọng.
Chúng tôi lúng túng đưa giấy biên nhận. Ông quát:
– Giấy tờ này giả hết! Tôi chưa từng cho các anh chị thuê. Mau thu dọn đồ đạc ra khỏi nhà tôi, nếu không tôi gọi công an!

Cả nhóm sinh viên mới toe mét mặt, chân tay run rẩy. 10 triệu rưỡi – số tiền mà cha mẹ ở quê phải chắt chiu từng đồng gửi lên – coi như mất trắng. Trong đầu hiện lên bao câu hỏi: Làm sao bây giờ? Đi đâu ở? Có nên gọi công an không?

Không khí trong căn phòng chật hẹp như nghẹt thở. Một bạn bật khóc nức nở:
– Tiền học chưa đóng, giờ tiền trọ mất sạch… Chúng ta biết làm sao sống ở thành phố này?

Ngoài hành lang, hàng xóm bắt đầu xì xào. Hóa ra không chỉ chúng tôi, đã có mấy nhóm sinh viên khác cũng bị lừa cùng chiêu trò này. Cả khu trọ như rơi vào cơn bão hoang mang.

Chúng tôi hoảng loạn gọi điện về cho bố mẹ. Chỉ sau vài tiếng, phụ huynh của cả nhóm lũ lượt kéo lên thành phố. Những gương mặt phờ phạc, vừa tức giận vừa xót con.

Một bác trai bức xúc:
– Không thể để bọn lừa đảo muốn lấy tiền ai thì lấy! Chúng ta phải báo công an ngay!

Thế là cả nhóm cùng phụ huynh kéo đến công an phường gần đó. Trình bày đầu đuôi, chúng tôi đưa ra giấy biên nhận, tin nhắn Zalo, cả hình ảnh người đàn ông từng dẫn đi xem phòng.

Cán bộ công an nghe xong thì gật đầu:
– Đây là thủ đoạn lừa đảo mới nổi. Đối tượng thuê lại ngắn hạn, rồi giả danh chủ nhà để chiếm đoạt tiền cọc. Các cháu may mắn vì phát hiện sớm, nếu không còn nhiều người khác sập bẫy.

Một tổ trinh sát được cử đi ngay. Họ giả làm sinh viên tìm phòng, liên hệ lại với số điện thoại phụ từng nhắn tin cho chúng tôi. Quả nhiên, kẻ lừa đảo mắc câu, hẹn gặp tại quán cà phê để bàn chuyện “ký hợp đồng mới”.

Khoảnh khắc hắn vừa ngồi xuống, vẫn nở nụ cười gian xảo, thì hai chiến sĩ công an áp sát. Một người giữ chặt tay hắn, quát lớn:
– Công an đây! Anh bị bắt vì hành vi lừa đảo chiếm đoạt tài sản!

Hắn sững người, mặt trắng bệch, miệng lắp bắp:
– Tôi… tôi chỉ…

Nhưng đã quá muộn. Người dân trong quán vỗ tay rào rào, nhiều người từng là nạn nhân ùa tới nhận diện.

Tin kẻ lừa đảo sa lưới nhanh chóng được báo về cho chúng tôi. Cả nhóm bật khóc, ôm chầm lấy cha mẹ. Một bác gái nghẹn ngào:
– Tiền có thể chưa lấy lại ngay, nhưng công lý vẫn còn. Các con nhớ, sống ở thành phố này phải luôn cảnh giác, đừng để lòng tin bị lợi dụng nữa.

Đêm đó, căn phòng trọ vốn tràn đầy lo âu bỗng lặng yên. Chúng tôi nằm sát bên nhau, vừa run rẩy vừa thấy nhẹ nhõm. Dẫu cho 10.5 triệu kia chưa chắc đã về lại tay, nhưng ít nhất, kẻ đã gieo nỗi sợ cho bao sinh viên xa quê nay đã bị lôi ra ánh sáng.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News