×
×

Anh là bác sĩ nội trú trực tiếp điều trị cho tôi, chúng tôi gắn bó 5 tháng thì có b/ầu, ngày tôi xuất viện anh biến mấ/t và nhờ 1 người phụ nữ đem đến 5 triệu cùng 1 lá thư nội dung 8 chữ

Tôi nhập viện trong tình trạng sức khỏe yếu, những ngày dài chán nản tưởng chừng vô tận. Nhưng rồi sự xuất hiện của anh – bác sĩ nội trú phụ trách trực tiếp ca bệnh của tôi – đã thay đổi tất cả. Anh quan tâm từng bữa ăn, từng viên thuốc, còn kể chuyện để tôi cười trong những đêm dài mệt mỏi.

Chúng tôi gắn bó suốt 5 tháng. Tình cảm đến tự nhiên như hơi thở, khiến tôi quên mất rằng anh vốn chỉ là bác sĩ còn tôi là bệnh nhân. Khi biết mình có bầu, tôi hạnh phúc đến rơi nước mắt, nghĩ rằng đây là dấu hiệu cho một khởi đầu mới. Tôi tin anh sẽ ở bên, cùng tôi xây dựng gia đình.

Nhưng ngày tôi xuất viện, anh bỗng dưng biến mất. Điện thoại không liên lạc được, hỏi khoa thì chỉ nghe câu trả lời lấp lửng: “Anh ấy xin nghỉ phép dài hạn.”

Tôi còn đang hoang mang thì một người phụ nữ xuất hiện. Cô ta đặt xuống bàn một phong bì, giọng lạnh băng:

  • “Anh ấy nhờ tôi đưa cho cô.”

Tay run rẩy, tôi mở ra. Bên trong là 5 triệu đồng cùng một mảnh giấy nhỏ, trên đó chỉ vỏn vẹn 8 chữ:

“Đừng tìm anh, coi như chưa từng.”

Cả thế giới trước mắt tôi như sụp đổ.

Tôi nắm chặt tờ giấy run bần bật. “Đừng tìm anh, coi như chưa từng.” – tám chữ sắc lạnh như dao cứa vào tim tôi. Nhưng trong lòng tôi vẫn gào thét: “Tại sao? Anh đã hứa sẽ ở bên tôi cơ mà!”

Không cam chịu, tôi lần theo những mối liên hệ còn sót lại, dò hỏi bạn bè đồng nghiệp của anh. Sau nhiều ngày, cuối cùng sự thật trần trụi phơi bày: anh đã có vợ từ lâu, thậm chí con trai đầu lòng đã hơn hai tuổi.

Hôm tôi tìm đến trước cổng nhà anh, trái tim vừa run rẩy vừa đầy uất nghẹn. Cánh cửa mở ra, người phụ nữ hôm trước xuất hiện, vẫn ánh mắt lạnh lẽo nhưng lần này là trong chính ngôi nhà chung của họ. Sau lưng cô ta, anh bước ra, gương mặt cắt không còn giọt máu.

Tôi nhìn anh, giọng nghẹn ngào mà kiên quyết:

  • “Anh là bác sĩ, đáng lẽ phải cứu người, nhưng lại giết chết lòng tin của tôi. Anh lừa dối tôi 5 tháng, để rồi phủi sạch chỉ bằng 8 chữ này sao?”

Vợ anh cười nhạt, khoanh tay:

  • “Cô nghĩ mình là ai? Chồng tôi chỉ nhất thời say nắng. Tốt nhất đừng làm ầm lên, giữ thể diện cho tất cả. Cô nuôi hay bỏ đứa bé đó, không liên quan đến chúng tôi.”

Tôi ôm bụng, nước mắt tuôn như mưa, nhưng trong tim lại bùng lên ngọn lửa căm giận. Tôi quay lưng, không nói thêm lời nào.

Được, anh đã chọn phản bội, tôi sẽ chọn mạnh mẽ. Đứa trẻ này, tôi sẽ sinh ra và nuôi lớn, để sau này khi anh nhìn thấy nó, anh sẽ biết rằng có những vết thương không bao giờ hàn gắn được.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News