×
×

Cả người tôi nó-ng ra;/n, tim đập loạn nhịp. Cái cảm giác bị s-oi m;/ói, bị xỉ-a x-ói ngay trước mặt bao nhiêu người

Làm dâu năm đầu tiên, tôi hớn hở chuẩn bị cả tuần, gom góp tiền sắm sửa bộ váy mới để về quê chồng ăn giỗ. Nghĩ mình tươm tất thì nhà chồng sẽ quý mến. Nhưng nào ngờ, vừa bước chân tới cổng, cả họ nhà chồng đã xì xào, rồi bật ra những câu chua chát:

“Váy dài thế kia, quét cổng chắc sạch lắm!”
“Ôi dào, ăn giỗ chứ có phải đi biểu diễn đâu mà diện lố thế này?”

Cả người tôi nóng ran, tim đập loạn nhịp. Cái cảm giác bị soi mói, bị xỉa xói ngay trước mặt bao nhiêu người làm tôi ức nghẹn. Trong phút chốc, tôi không kiềm được, hất thẳng cả mâm cơm trên tay xuống vườn, tiếng bát đũa vỡ loảng xoảng khiến ai nấy sững sờ. Tôi cắn răng, không nói một lời, đi thẳng vào gian giữa, thắp nén hương cúi lạy các cụ, coi như nén giận.

Nhưng oái oăm thay… chỉ đúng 10 phút sau, khi hương vừa tàn một nửa, từ ngoài sân vang lên tiếng cãi vã dữ dội. Mấy bà cô, bà bác lao vào trong, chỉ thẳng mặt tôi:

“Con dâu kiểu gì mà dám hất mâm cơm cúng tổ tiên?”
“Nhà này chưa từng có người nào hỗn láo đến mức vậy, hôm nay phải làm cho ra lẽ!”

Người bênh, kẻ hùa, tiếng mắng chửi át cả tiếng khóc nghẹn của tôi. Chồng tôi thì đứng chết lặng, không bênh nổi một câu. Không khí trong nhà giỗ bỗng biến thành chiến trường với những lời lẽ nặng nề, ai nấy đều chỉ trích tôi như kẻ phạm trọng tội.

Mà đau hơn, trong lúc ấy, một bí mật động trời bất ngờ bị lôi ra…

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News