Mẹ mới chỉ rời mắt có một lúc thôi, chỉ một thoáng nghĩ rằng để con chơi với anh họ 13 tuổi thì có sao đâu. Nhưng nào ngờ… khi quay lại, cảnh tượng trước mắt khiến mẹ như chết đứng.
Con gái nhỏ run rẩy, đôi mắt hoảng loạn ngấn nước. Còn thằng bé đó – người anh họ mà cả nhà vẫn tin tưởng – lại dửng dưng, lạnh lùng buông ra những lời khiến mẹ nghẹn thở:
“Cháu lỡ làm rồi… mà cháu cũng chẳng thấy có gì sai cả.”
Trời đất như sụp đổ dưới chân mẹ. Mẹ choáng váng, không tin nổi vào tai mình. Một đứa trẻ 13 tuổi, còn chưa kịp lớn hẳn, lại thản nhiên thú nhận tội lỗi kinh hoàng, như thể nó chỉ vừa làm một trò nghịch dại.
Tiếng khóc xé lòng của con hòa cùng tiếng gào thất thanh của mẹ khiến cả làng hốt hoảng chạy sang. Người thì ngỡ ngàng, người thì phẫn nộ, có người không kìm được phải che miệng bật khóc. Bởi câu thú nhận lạnh lẽo ấy vang lên trước mặt bao người, như một nhát dao cứa vào lòng tất cả.
Mẹ ôm con vào lòng, vừa run vừa gào trong tuyệt vọng:
“Trời ơi, sao ông trời nỡ để con gái bé bỏng của con chịu nỗi đau này… Sao lại là người thân trong chính nhà mình chứ?”
Cả ngôi làng rúng động, bởi chưa ai từng nghĩ đến một thảm cảnh tày trời lại có thể xảy ra từ trong chính máu mủ ruột rà.