×
×

Mấy hôm nay, đi ngang bãi đất trống con tôi cứ kêu ‘bố ơi sao toàn ruồi thế’, tôi cũng chỉ lắc đầu cho qua, đến chiều nay tò mò dừng lại xem phát hiện ra

“Mấy hôm nay, đi ngang bãi đất trống con tôi cứ kêu ‘Bố ơi sao toàn ruồi thế’…”

Ban đầu tôi cũng chỉ lắc đầu cho qua, nghĩ chắc có ai vứt rác, chết chuột hay xác động vật gì đó nên mới bốc mùi. Nhưng suốt cả tuần, lần nào đi qua chỗ ấy con tôi cũng bịt mũi, nhăn nhó hỏi đi hỏi lại. Trong lòng tôi bắt đầu thấy bất an.

Chiều nay, không kìm nổi tò mò, tôi quyết định dừng xe lại. Vừa bước xuống, mùi hôi thối nồng nặc xộc thẳng vào mũi, làm tôi choáng váng. Tôi men theo vạt cỏ um tùm để lại gần, và rồi chết điếng trước cảnh tượng hiện ra trước mắt.

Giữa bãi đất hoang, những đống nilon bốc mùi, ruồi nhặng bu kín. Tôi run rẩy vén lớp bao tải bẩn thỉu lên, bất ngờ phát hiện bên dưới là… những hình hài tím tái, co quắp. Mồ hôi lạnh túa ra, tay tôi run lẩy bẩy, tim đập dồn dập.

Tôi hét lớn:
“Mọi người ơi, có người nằm trong này!”

Tiếng tôi vang vọng khiến cả xóm náo loạn. Người chạy đi gọi công an, người thì che miệng hoảng sợ. Chỉ ít phút sau, khu đất vốn yên ắng bỗng chốc đông nghịt, ai cũng xì xào, mặt cắt không còn giọt máu.

Và đúng lúc đó, một chi tiết rùng mình hơn nữa lộ ra: trong túi áo của nạn nhân còn nguyên một tờ giấy vò nát, trên đó có dòng chữ nguệch ngoạc…

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News