×
×

Mẹ tôi – bà Hòa – mất khi vừa tròn 74 tu;/ổi, cả đời bà tần tảo, lo cho ba anh em tôi nên người thế nhưng lúc bà m–ất

Mẹ tôi – bà Hòa – mất khi vừa tròn 74 tuổi.
Cả đời bà tần tảo, lo cho ba anh em tôi nên người.
Từ ngày bố mất, mẹ kiên quyết không ở cùng ai, chỉ nói:

“Mẹ quen sống một mình rồi, các con cứ yên tâm.”

Chúng tôi thương mẹ, nhưng ai cũng bận bịu với cuộc sống riêng.
Hàng tháng gửi mẹ ít tiền, bà đều trả lại:

“Mẹ có 4 triệu tiền hưu, ăn mắm với rau cũng đủ.”

10 năm trôi qua, bà sống thanh đạm, quanh năm chỉ mặc vài bộ đồ cũ, chiếc xe đạp cà tàng vẫn đạp đi chợ mỗi sáng.


Ngày đưa tang mẹ, trời đổ mưa như trút.
Sau khi khách khứa về hết, anh em tôi ở lại dọn dẹp.
Khi mở tủ quần áo của mẹ, tôi vô tình phát hiện một chiếc túi vải màu nâu giấu kỹ dưới đáy tủ.
Bên trong là hàng chục quyển sổ tiết kiệm nhỏ, kèm theo từng tờ giấy ghi chú bằng nét chữ run run:

“Tiền dành cho cháu Hưng học đại học.”
“Tiền gửi quỹ khuyến học xã.”
“Tiền giúp bà Năm mù mỗi tháng.”
“Tiền đóng viện phí cho thằng Tí – con chị Hoa hàng xóm.”

Chúng tôi chết lặng.
Hóa ra suốt 10 năm qua, mẹ sống kham khổ không phải vì nghèo, mà vì bà âm thầm dành gần hết số tiền lương hưu ít ỏi để giúp người khác.


Khi hỏi hàng xóm, ai cũng xúc động kể rằng:

“Bà Hòa tháng nào cũng mang vài trăm nghìn cho người neo đơn. Có tháng bệnh vẫn nhờ người mang đi. Bà bảo, sống còn giúp được thì phải giúp, kẻo mai này chết rồi, hối không kịp.”

Tôi ngồi nhìn lại mấy bộ áo vá chằng vá đụp, đôi dép nhựa đã sờn gót của mẹ mà nước mắt cứ chảy không ngừng.
Hóa ra người phụ nữ mà chúng tôi tưởng chỉ biết tằn tiện… lại sống một cuộc đời giàu lòng nhân ái hơn bất kỳ ai.


Đêm đó, anh em tôi bàn nhau lập một quỹ nhỏ mang tên “Bà Hòa – Ánh sáng từ 4 triệu lương hưu”, để mỗi tháng trích tiền giúp đỡ người khó khăn như mẹ từng làm.
Bởi chúng tôi hiểu, mẹ không để lại của cải, nhưng để lại một gia tài vô giá – lòng nhân hậu và tình thương.

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News