Dù vất vả, gia đình không bỏ cuộc và luôn nuôi hy vọng vào một tương lai tốt đẹp cho con trai.
Câu chuyện đầy cảm động về một người cha nghèo cùng niềm hy vọng đổi đời cho con trai đã thu hút sự chú ý trên mạng xã hội trong cả nước. Chàng trai Hàn Thắng Lợi, sinh sống tại vùng nông thôn Thiểm Tây, Trung Quốc, đã nhận được một giấy mời nhập học vào chuyên ngành Kỹ thuật Truyền thông tại Học viện Dầu khí Tây An.
Lúc nhìn thấy giấy nhập học, người cha Hàn Bội Âm không khỏi vui mừng và đã tự hào khoe với mọi người trong làng. Tuy nhiên, niềm vui không kéo dài lâu, vì chi phí học đại học của con trai đã đặt cha vào tình thế khó khăn. Học phí hàng năm là hơn 7.000 NDT (khoảng 24 triệu đồng), một con số quá lớn đối với một gia đình nghèo như gia đình Hàn.
Tuy nhiên, người cha Hàn Bội Âm không bỏ cuộc. Ông tuyên bố, “Cho dù phải bán nồi đi chăng nữa, tôi cũng sẽ để con tôi học hết đại học”. Ông đã bán đi những con bò già, số thóc tích trữ và mọi vật dụng có giá trị để có đủ tiền cho con trai nhập học đại học. Qua những nỗ lực đó , Hàn Thắng Lợi đã có cơ hội tiếp cận giấc mơ đổi đời mà cha đã trao.
Để có đủ tiền cho việc con trai tiếp tục học và trả nợ, Hàn Bội Âm đã quyết định cùng con trai tới Tây An và kiếm công việc làm gạch nung với mức lương tháng 600 NDT (khoảng 2 triệu đồng). Ông phải cân nhắc từng đồng chi tiêu, còn con trai Hàn Thắng Lợi thậm chí chỉ dám ăn dưới 6 NDT/ngày (20.000 đồng).
Tuy cố gắng tiết kiệm như vậy, nhưng đôi khi chi phí sinh hoạt vẫn vượt quá khả năng của hai cha con. Bạn bè của Hàn Thắng Lợi đã giới thiệu cho anh một công việc làm thêm để có thêm thu nhập và tích luỹ kinh nghiệm thực tế. Tuy nhiên, ông Hàn Bội Âm đã từ chối mạnh mẽ và cho rằng việc làm thêm có thể ảnh hưởng đến việc học của con trai.
“Đừng lên mạng và tập trung vào việc học”, người cha Hàn nhắc lại nhiều lần, “Chỉ cần con trai học hành chăm chỉ, học tốt kiến thức sách vở và vượt qua mọi kỳ thi ở trường thì nhất định sẽ thành công”.
Nghe lời cha, Hàn Thắng Lợi chỉ biết ngày ngày đọc sách thu mình trong KTX, muốn báo đáp cha bằng điểm số tốt nhất nhưng bản thân anh luôn cảm thấy bất an trong lòng. Anh không tham gia các hoạt động ngoại khóa hoặc mở rộng mối quan hệ xung quanh.
Hàn Thắng Lợi đã vất vả vay mượn, cày cuốc trong 4 năm, cuối cùng đã thành công tốt nghiệp. Người cha vẫn nghĩ rằng chỉ cần con trai tốt nghiệp và tìm được công việc là có thể trả hết số nợ và sau đó cả gia đình có thể đến Bắc Kinh chơi. Tuy nhiên, thực tế cho thấy việc xin việc của Hàn Thắng Lợi không hề dễ dàng.
Vì chỉ có bằng đại học mà không có kinh nghiệm làm việc thực tế và thiếu kỹ năng mềm, Hàn Thắng Lợi gặp khó khăn trong việc được công ty nào nhận. Anh đã tham gia hội chợ tuyển dụng và hy vọng sẽ có ai đó mời anh tham gia, nhưng chẳng ai quan tâm. Anh trở về mà chẳng nói một lời nào.
Trong những ngày tiếp theo, Hàn Thắng Lợi đi đến nhiều hội chợ việc làm khác nhưng kết quả vẫn tương tự. Anh gặp nhiều khó khăn do khả năng giao tiếp kém, khiến không có đơn vị tuyển dụng nào chú ý đến anh. Sau nhiều thất bại, Thắng Lợi càng thất vọng và sa sút. Cuối cùng, anh quyết định không tìm việc liên quan đến chuyên ngành nữa. Anh nói rằng chỉ cần kiếm được tiền thì anh sẽ làm bất cứ công việc nào, nhân viên bán hàng, phục vụ, bảo vệ…
Khi được hỏi liệu anh có sợ bố không thể chấp nhận điều này không, Hàn Thắng Lợi chỉ cúi đầu thỏa hiệp: “Nếu không thể tiếp nhận thì phải chấp nhận. Đây là hiện thực”, anh lên tiếng.
Sau khi hạ thấp tiêu chuẩn, anh đã tìm được công việc nối dây cáp với mức lương chỉ là 600 NDT (khoảng 2 triệu đồng). Khi Thắng Lợi thông báo cho cha, ông Hàn rất thất vọng. Ông không hiểu tại sao con trai mình đã đọc nhiều sách như vậy mà vẫn không thay đổi được vận mệnh. Tuy nhiên, cuộc sống vẫn phải tiếp tục, Thắng Lợi làm bảo vệ còn ông Hàn Bội Âm phải quay trở lại công trường ở Tây An vì những khoản nợ vẫn chưa trả xong.
Câu chuyện vượt khó của 2 cha con họ Hàn chưa thể có cái kết trọn vẹn bắt nguồn từ việc Hàn Bội Âm quá bao bọc, không cho con tiếp xúc với Internet hay công việc thực tế bên ngoài mà chỉ muốn con chú tâm vào học. Trên thực tế, những việc này đều giúp ích cho việc thu nhận kiến thức và cải thiện khả năng giao tiếp của Hàn Thắng Lợi.
Chính vì 4 năm chỉ học kiến thức sách vở, bó mình chỉ trong trường lớp học nên Hàn Thắng Lợi rụt rè, ngại giao tiếp, không chủ động tìm việc tại các hội chợ việc làm và mất đi những cơ hội việc làm tốt hơn.