Trong bài văn viết về gia đình, cậu học trò tên An không trách mẹ vì đã bỏ đi. Em chỉ ước mơ mẹ quay về với mình…
Nguồn: Internet
Vợ lặng lẽ bỏ chồng bệnh, con thơ ra đi
Anh Cao Như Thế (SN 1991), trú tại thôn Liêm Hóa, xã Trung Hóa, huyện Minh Hóa, tỉnh Quảng Bình. Người đàn ông này liên tiếp gặp những biến cố trong cuộc sống.
Sinh ra trong một gia đình nghèo khó, sau khi tốt nghiệp THPT, anh Thế vào tỉnh Đồng Nai làm thuê. Năm 2011, anh lập gia đình, vợ chồng sinh được cậu con trai kháu khỉnh, đặt tên Cao Gia An.
Thế nhưng, cuộc sống êm đềm chỉ kéo dài được 6 năm thì tai họa ập đến. Năm 2017, anh Thế phát hiện mình bị suy thận, tay chân sưng phù lên. Cuộc sống vốn chẳng khấm khá, anh Thế ngã bệnh kéo theo vợ con vào cảnh túng quẫn. Ít tháng sau đó, vì không chịu nổi những áp lực cuộc sống, vợ anh Thế lặng lẽ bỏ đi, để lại người đàn ông bệnh tật cùng đứa con chưa đầy 6 tuổi.
Anh Cao Như Thế bị suy thận nặng, cuộc sống muôn vàn khó khăn
“Lúc vợ bỏ đi, tôi suy sụp hoàn toàn. Con còn nhỏ, lại nhớ mẹ nên đêm nào cũng khóc, tôi chỉ biết ôm con vào lòng động viên, nghẹn ngào nuốt nước mắt. Tôi bệnh tật, chẳng có điều kiện chạy chữa, nhiều lúc quẫn trí cũng định tìm đến cái chết. Nhưng nghĩ về con, tôi tiếp tục cố gắng”, anh Thế tâm sự.
Để lo tiền chạy thận và nuôi con ăn học, anh Thế làm đủ việc từ bán rau, nước giải khát đến vé số, chạy xe ôm… ai thuê gì làm nấy, cố gắng mỗi ngày, góp từng đồng.
Năm 2020, khi dịch Covid-19 bùng phát, cuộc sống của bố con anh Thế cơ cực bội phần. Công việc bị tạm dừng, nguồn thu nhập giảm sút trong khi chi phí điều trị bệnh lại tăng cao. Không thể bám trụ lại đất khách với đứa con nhỏ, anh Thế quyết định đưa con về quê tại Quảng Bình.
Trên mảnh vườn nhỏ của bố mẹ để lại, anh Thế đã vay mượn, dựng một căn nhà tạm khoảng 20m2, đủ đặt một chiếc giường, một cái bàn học cho con cùng chỗ nấu ăn. Mỗi khi mưa gió, 2 cha con lại phải căng bạt tránh dột. Để duy trì sự sống, mỗi tuần 3 lần, anh Thế vào bệnh viện để chạy thận.
Để duy trì sự sống, mỗi tuần 3 lần, anh Thế vào bệnh viện để chạy thận
Những ngày không đi viện, anh Thế lên chợ xã, ai thuê gì làm nấy, nếu may mắn cũng kiếm được 50.000-70.000 đồng. Thời gian gần đây, anh ốm yếu, không làm được việc nặng nên cũng ít người thuê, bệnh ngày càng nặng, tay chân sưng phù và đầy vết sẹo. Không những thế, anh còn mắc bệnh thoái hóa cột sống, huyết áp lên xuống thường xuyên khiến anh vô cùng đau đớn.
“Cái bệnh của tôi không đi viện không được, mà đi là tốn kém, vay mượn chẳng ai cho. Mỗi lần đi viện là tôi lại ra đường, xin đi nhờ xe khách về thành phố Đồng Hới chạy thận, nhịn đói và uống nước lọc cho qua bữa. Cũng có người thương cho cái bánh mì, hộp cơm. Với tôi, cái chết không đáng sợ bằng nỗi lo con nhỏ bơ vơ, không ai chăm sóc rồi đói ăn, thất học”, anh Thế nghẹn ngào.
Ước mơ của cậu học trò nghèo
Con trai của anh Thế là cháu Cao Gia An đang theo học tại Trường THCS và THPT Trung Hóa. Thương bố bệnh tật, thấu hiểu hoàn cảnh gia đình nên An rất ngoan và chịu khó. An là động lực lớn đối với anh Thế trong hành trình chiến đấu với bệnh tật.
Nhà nghèo nên gần như sáng nào An cũng phải ôm bụng đói đến trường. Sau giờ học về nhà có bát cơm rau hay gói mì tôm đã là điều hạnh phúc. Vất vả là vậy, nhưng An học rất giỏi.
Từ lớp 1 đến lớp 5, An đều đạt học sinh xuất sắc. Điểm nổi bật của em là khả năng học, giao tiếp, hát bằng tiếng Anh. Ngoài ra, môn văn, toán và các môn kỹ năng sống, thể thao, âm nhạc cháu đều nổi trội so với các bạn cùng trang lứa.
Năm học 2022-2023, An đoạt giải Nhì cuộc thi nói tiếng Anh với sơ đồ tư duy dành cho học sinh tiểu học cấp huyện. An còn kèm cặp, giúp đỡ các bạn học trong khối nên được thầy cô, bạn bè hết sức quý mến.
Thầy Nguyễn Xuân Trung, giáo viên chủ nhiệm của Gia An kể, trong bài văn đạt 9 điểm mới đây, An đã khiến nhiều giáo viên và học sinh cùng lớp phải bật khóc, ai cũng xót xa cho hoàn cảnh của em.
“Bài văn đó An kể về gia đình mình, về người cha bạo bệnh, về người mẹ đã bỏ đi, những thiệt thòi cũng như niềm mơ ước giản đơn của bản thân. Trong bài văn, An không có ý trách mẹ mà chỉ mong mẹ quay về với em. Đọc bài văn đó tôi không thể nào kìm được nước mắt, qua đó mới thấy An đã chịu thiệt thòi lớn như thế nào”, thầy Trung bộc bạch.
Vất vả thiệt thòi là vậy, nhưng Gia An lại học rất giỏi và ngoan ngoãn
Không chỉ chăm ngoan, học giỏi, An còn là một đứa con hiếu thảo, thương bố. Chẳng bao giờ cậu học trò này la cà, sau giờ học lại chạy vội về nhà, giúp bố nấu cơm, giặt quần áo, chăm sóc khi bố lên cơn đau. Niềm mơ ước của An là bệnh tình của bố thuyên giảm, 2 bố con có đủ ăn, cháu được tiếp tục đến trường.
“Bạn bè đều có bố, có mẹ, trong khi mẹ cháu bỏ đi, bố lại đau ốm nên cháu tủi thân lắm. Ngày nào cháu cũng ước rằng mẹ sẽ về với bố con cháu, mong cho bố sớm khỏi bệnh”, An tâm sự.
Nói về hoàn cảnh của bố con cháu An, ông Cao Xuân Dương, Chủ tịch UBND xã Trung Hóa, cho biết đây là hộ nghèo của địa phương, nhà cửa tạm bợ. Anh Thế sống cảnh “gà trống nuôi con” mà bản thân còn mang trọng bệnh nên cuộc sống hết sức vất vả.
Theo ông Dương, để san sẻ với gia đình cháu An, địa phương đã kêu gọi các tổ chức, đoàn thể, nhà hảo tâm giúp đỡ, tuy nhiên, nguồn hỗ trợ không đủ giúp anh Thế chữa bệnh, chi phí hàng ngày. Ông Dương mong cộng đồng sẽ chung tay giúp đỡ, để gia đình nghèo này có thể vượt qua giai đoạn khó khăn.