×
×

Trái tim tôi như ngừng đập, rồi lại đập mạnh liên hồi. Đó là Trâm, vợ cũ của tôi. Không thể nào nhầm lẫn được

Tôi là Hùng, giám đốc một công ty phần mềm đang trên đà phát triển. Sau giờ nghỉ trưa căng thẳng với đối tác, tôi bước ra khỏi phòng họp, đầu óc vẫn còn vương vấn những con số và chiến lược. Tôi định bụng xuống căng-tin ở tầng trệt để lấy một cốc cà phê đen, hy vọng nó sẽ giúp tôi tỉnh táo hơn cho buổi chiều.

Đang đi dọc hành lang quen thuộc của tầng 5, nơi đặt khu văn phòng của tôi, ánh mắt tôi bỗng dừng lại ở một bóng dáng đang cặm cụi lau sàn. Cô ấy mặc bộ đồng phục màu xanh nhạt của công ty vệ sinh, chiếc mũ lưỡi trai đội trùm xuống che gần hết khuôn mặt. Toàn bộ cơ thể cô ấy dường như chìm trong sự mệt mỏi và tập trung tuyệt đối vào công việc.

Nhưng rồi, một cái gì đó rất đỗi quen thuộc, rất đỗi ám ảnh, khiến tôi không thể rời mắt. Dáng người ấy, dù gầy gò hơn trước, vẫn mang nét thanh mảnh tôi từng yêu. Mái tóc đen nhánh, dài ngang vai, giờ được cột vội vã bằng một sợi dây chun đơn giản. Và rồi, khi cô ấy hơi nghiêng đầu để lau kỹ hơn một vết bẩn, tôi chợt thấy rõ vết sẹo mờ hình lưỡi liềm trên cổ tay trái, ngay phía trên cổ áo đồng phục.

Trái tim tôi như ngừng đập, rồi lại đập mạnh liên hồi. Đó là Trâm, vợ cũ của tôi. Không thể nào nhầm lẫn được.

Tôi và Trâm ly hôn cách đây gần năm năm. Cô ấy là mối tình đầu, là người con gái tôi từng yêu sâu đậm, từng thề non hẹn biển sẽ cùng nhau xây dựng một gia đình hạnh phúc. Nhưng rồi, guồng quay của cuộc sống hiện đại, những mâu thuẫn vụn vặt không được giải quyết, cộng thêm áp lực công việc ngày càng tăng của tôi, khiến chúng tôi dần xa cách. Cả hai đều quá trẻ và non nớt để vượt qua những sóng gió ấy. Sau ly hôn, tôi nghe loáng thoáng cô ấy về quê một thời gian, rồi sau đó hoàn toàn bặt vô âm tín. Tôi đã tự nhủ rằng cô ấy hẳn đã tìm được một cuộc sống mới, yên bình hơn.

Giờ đây, nhìn cô ấy quỳ gối lau sàn, tôi cảm thấy một nỗi xót xa, một sự khó chịu len lỏi trong lòng. Với tấm bằng đại học loại giỏi ngành Kinh tế, với sự thông minh và nghị lực của cô ấy, cô không đáng phải vất vả với công việc lao động chân tay như thế này.

Tôi hít thở thật sâu, cố gắng giữ vẻ bình thản nhất, bước lại gần cô ấy.

“Trâm… có phải Trâm không?” Tôi cất tiếng, giọng hơi khàn đi vì xúc động.

Cô ấy giật mình, ngẩng đầu lên. Đôi mắt đen láy từng khiến tôi say đắm, giờ đây ánh lên vẻ ngạc nhiên, rồi thoáng buồn bã, mệt mỏi. “À… Hùng. Chào anh.” Giọng cô vẫn nhỏ nhẹ như xưa, nhưng có vẻ mệt mỏi và có chút dè dặt.

Tôi cảm thấy lúng túng, ánh mắt tôi quét một lượt qua bộ đồng phục bạc màu của cô, rồi lại nhìn vào đôi tay đang nắm chặt cây lau. Cảm giác tội lỗi và thương xót dâng trào trong lòng tôi.

“Sao… sao em lại làm công việc này ở đây?” Tôi hỏi, giọng nói không giấu được sự lo lắng. “Anh không nghĩ em… lại chọn công việc này. Nếu em đang gặp khó khăn về tài chính… anh có thể giúp. Anh có quen một vài chỗ, có thể giới thiệu cho em công việc văn phòng ổn định hơn, phù hợp với bằng cấp của em. Hoặc nếu em cần một khoản tiền để xoay sở, anh sẵn lòng… Em đừng ngại, cứ coi như anh muốn bù đắp cho những gì đã qua.”

Tôi thực sự muốn giúp cô ấy. Dù không còn là vợ chồng, nhưng tôi vẫn mang nặng cảm giác có lỗi vì đã không giữ được cuộc hôn nhân này. Nhìn cô ấy vất vả như vậy, tôi không thể làm ngơ.

Trâm ngừng tay, từ từ dựng cây lau nhà vào góc tường một cách cẩn thận. Cô ấy từ từ tháo chiếc mũ lưỡi trai đã sờn nhẹ, vuốt lại mái tóc đen nhánh đã hơi bết mồ hôi. Khuôn mặt cô ấy, giờ không còn bị che khuất, hiện rõ những đường nét trưởng thành và kiên nghị hơn xưa. Cô nhìn thẳng vào mắt tôi, ánh mắt giờ không còn vẻ buồn bã hay mệt mỏi, mà lại ánh lên sự điềm tĩnh và một sự tự tin đến lạ lùng.

Một nụ cười khẽ nở trên môi Trâm, một nụ cười không hề gượng gạo hay xã giao, mà rất thật, rất tự tin, và có phần bí ẩn.

“Cảm ơn lòng tốt của anh, Hùng,” Trâm nói, giọng nói rõ ràng, dứt khoát và mạnh mẽ hơn hẳn lúc nãy. “Nhưng anh không cần phải giúp đâu. Đây không phải công việc chính của em. Anh yên tâm, em đang là Chủ sở hữu của công ty vệ sinh này.”

Related Posts

Our Privacy policy

https://dongnai24.com - © 2025 News